Ngày xưa trong quán nhỏ
Đời không có mùa Đông
Trên môi cà phê ngọt
Trong mắt giọt tình hồng
Hôm nay trong quán lạ
Hai đứa ngồi nhìn nhau
Trên môi cà phê đắng
Trong mắt giọt tình sầu
Một năm trời lận đận
Đời ngọt những vết thương
Một năm trời bôi bác
Đời vui những tấn tuồng
Anh bây giờ đã khác
Trán đã thêm vết nhăn
Em bây giờ đã khác
Má đã phai sắc hồng
Mắt nào lệ không chảy
Môi nào lời không ra
Lòng nào như suối cạn
Tình nào rơi như hoa
Một năm trời xứ lạ
Không còn gì cho nhau
Giọt tình cuồng trong mắt
Cũng tàn theo nỗi sầu
Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
Đời không có mùa Đông
Trên môi cà phê ngọt
Trong mắt giọt tình hồng
Hôm nay trong quán lạ
Hai đứa ngồi nhìn nhau
Trên môi cà phê đắng
Trong mắt giọt tình sầu
Một năm trời lận đận
Đời ngọt những vết thương
Một năm trời bôi bác
Đời vui những tấn tuồng
Anh bây giờ đã khác
Trán đã thêm vết nhăn
Em bây giờ đã khác
Má đã phai sắc hồng
Mắt nào lệ không chảy
Môi nào lời không ra
Lòng nào như suối cạn
Tình nào rơi như hoa
Một năm trời xứ lạ
Không còn gì cho nhau
Giọt tình cuồng trong mắt
Cũng tàn theo nỗi sầu
Trần Mộng Tú
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
- Từ khóa :
- Thơ
Gửi ý kiến của bạn